Chiều đã về, những đoàn bò cứ nối đuôi nhau mà đi tấp nập trên những con đường làng quanh co vàng đất, thằng Tèo cong mông ngồi trên lưng bò hét ầm lên làm cả lũ cùng ngóc cổ lại mà dòm nó.
- Mai 6 giờ tập hợp cái bang tại bãi cỏ gần đỉnh nhé!
Cả lũ cùng nhao nhao lên:
- Mần chi mà mi rũ cả lũ bọn tau ra đó sớm rứa.
Thằng Tí cau mặt nói:
- Hù! Giờ đó tau đang chờ mẹ tau đi chợ về ăn bánh…
Mấy đứa khác cũng a rua theo…”tau cũng rứa”
Thằng Tèo ra cái giọng oai vệ như một thủ lĩnh đầu đàn của một “cái bang chăn bò”
- Hè hè… Bọn bây cứ tập trung đầy đủ đấy tau có kế hoạch này hay lắm, vừa được ăn mà lại có tiền nữa chứ.
Nhìn mặt thằng Tèo nham hiểm quá đố đứa nào mà biết được cái đầu óc tùm lủm tùm lùm toàn ổi với chả khoai trong đó, thế nhưng thấy nghe cũng có vẻ thích thích, cả bọn đồng ý sớm mai tụ tập đông đủ tại trận.
……………….. ” Bò ơi tau bảo bò này, bò ăn no cỏ, chân giò bò to” Mới sáng sớm chưa thấy mặt mũi đứa nào ,ấy thế nghe cái tiếng lanh lảnh cải biên bậy bạ của nó là biết ngay cái thằng Cò con bà Sáu. Con Út Bẹp nghe tiếng thằng Cò cũng vội lùa bò ra đi theo đàn… rồi cũng từng đó đứa đi hết ngỏ này sang ngỏ khác gọi nhau í ới ầm ĩ cả xóm. Cuối cùng ra tận bãi thì cũng tập trung cả đủ chín đứa.
” Cái bang chăn bò” Cái tên nghe hay hay mà cả lũ phải đổ cả mồ hôi lẫn nước bọt cãi nhau om xòm để tìm cái tên đoàng hoàng đặt cho nhóm, với tiêu chí “Oai phong lẫm liệt”. Vì thế việc chọn cái tên cũng mất cả một đống thới gian của cả bọn. may thay hồi trước có chiếu bộ phim ” Thần Điêu Đại Hiệp” thế là hay… trong phim có cái bang…Ăn mày, tên thì nghe rách rưới rứa nhưng toàn là anh hùng hào kiệt, cuối cùng không đứa nào rũ đứa nào thống nhất chọn tên cái bang lại gắn với cái nghề nghiệp mà cả bọn ngày nào cũng đi làm: Chăn bò.hihi. Chọn được cái tên đứa nào cũng cười toét miệng ,cười nghiêng ngã… không biết cả bọn nghĩ được gì mà thi nhau cười khì khì.
Trong cái bang có chín đứa, năm thằng con trai, thằng Tèo, thằng Tí, thằng Cò,thằng Vạc, thằng Tủn. Bốn đứa con gái con Út bẹp, con Tẹt, bé Mai, rồi con Cọt. Chín đứa chơi thân nhau từ hồi còn “ăn lông ở lỗ” thời con nít á. Bây giờ nậy nậy 1 tí thì được ba mẹ phân công buổi đi học buổi đi chăn bò, cả chín đứa đều học cùng lớp 4 riêng thằng Tèo học lớp 5 nên được bầu làm chủ soái.
Trời đang sớm,bãi cỏ xanh rì vẫn còn đẫm sương đêm, lũ cào cào châu chấu giờ này cũng không thấy ” xuất đầu lộ diện” cả mấy đứa thấy lành lạnh, đã vậy mấy thằng con trai, nhìn thằng nào cũng ” mát mẻ” mang quần đùi ngắn cộc lốc. Con Tẹt hỏi thằng Tèo : – Rồi! Có mặt hết rồi có chuyện gì thì nói đi, cứ làm bọn này tò mò quá!
Cái Bang Chăn Bò
Thằng Tèo tay vẫy vẫy cả chín đứa chụm đầu lại rồi to nhỏ:
- Ê! Bây ơi hôm trước tau đi chợ nghe nói giá khoai tăng kí đó kí bảy – tám ngìn.
- Ừ thì răng?
- Ừ thì…!
- Nhà bà Bảy có vườn khoai rộng lắm…bọn mình chui qua đó móc khoai đi…?
- Hả! Tau sợ lắm, mi đi mà móc, rứa là ăn trộm đó.
- Không sao đâu, tau tìm hiểu rồi, hôm nay nhà bà Bảy đi vắng hết… nghe nói là đi mô á. Một lần này thôi, mỗi đứa chọt một kí, nữa kí là mai có tiền ăn bánh rán rồi nha, móc xong bọn mình ra bãi rồi nướng ăn…hà hà
Con bé Mai cũng lên tiếng:
- Ừm, bọn mình trộm lần này thôi hì, chắc bà không biết đâu.
Rồi đến lượt thằng Tủn:
- Ừ. Đi đi…
Không biết thằng Tèo đầu độc cả bọn thế nào mà cả lũ đồng ý thực hiện kế hoạch, cả bọn cứ mơ tưởng cái giờ phút mà bọn nớ bảo là “vinh quang” trên tay xách những đùm khoai to tướng.hic hic. Có tiền- Có ăn…hè hè.
Thế là sau một hồi bày mưu tính kế cả mấy đứa dắt bò đi buộc hết lại ở gốc cây … Thằng Tèo không biết nó đã chuẩn bị cẩn thận đến mức nào, nó chạy đi đâu đó một hồi thì trên tay xách mấy cái túi cái bì… phân cho mỗi đứa một cái để đựng.
- Thôi đi nào, nhanh lên theo tao.
Cả tám đứa nối đuôi theo sau thằng Tèo băng băng qua mấy thửa ruộng, mấy hàng rào thì cũng tới nơi để hành nghề. Thằng Tèo ra hiệu bảo:
- Nói nhỏ nhỏ thôi, chui vào đó là mạng ai nấy lo nha, có gì sơ suất thì co giò mà chạy.
- Hù! Cái thằng… chưa gì đã dọa hồn treo lên tận ngọn cây rồi, có mà ăn trộm nữa.
Thằng Tèo, cười hì hì lồi cả đống răng sún đen sì sì:
- Tau đùa đó…cứ yên tâm, để tau chui vô trước cho rồi báo cho bây vào, lúc nào tau kêu Úc Úc có nghĩa là rúc rúc, bây cứ thế mà vô, lúc nào có động tĩnh chẳng hay tau kêu Ác ác thì chạy hết đi nha.
Thằng Tèo buộc cái áo lại bên hông cho nó chặt, nó bẻ những cọng cỏ rườm rà bên ngoài hàng rào rồi tìm lối rúc vô, cả bọn ở bên ngoài hồi hộp lại thấy lo lo, ngong ngóng để chờ tín hiệu của thằng Tèo. Một lúc sau nghe tiếng thằng tèo kêu Úc úc… thế là từng đứa thi nhau rúc vô, móc chiến lợi phẩm….
- Òa! Khoai to quá…
- Ùi! Tau móc trúng bầy con cháu của khoai rồi!
- Hà! Tau được gần nữa túi…
Đứa nào đứa nấy chia nhau đứa vùng mà móc, thằng Tí còn kiếm cái gậy rõ to để đào, thấy đứa nào cũng tơn tớn mà vui sướng… móc được một lúc túi đứa nào cũng đầy, con Tẹt bảo:
- Thôi! Ra đi bây ơi, được rồi đó, nhiều lắm rồi, từng này là đủ.
Tiếng thằng Vạc lí nhí đằng sau, nhìn nó hì hục đào như trâu đất:
- Đào tiếp đi, tau còn chổ đựng nì…
Mấy đứa kia cũng đang còn hăng say, thế là con Tẹt cũng cố nấn ná thêm một chút đào mấy củ, nó xách cái túi lại bên góc để đào, nãy giờ chưa thấy đứa nào lại đó…
- Ùi! tau móc được củ khoai to lắm bây ơi!
- To lắm à.
- Ừ, to lắm, lại đây coi.
Bổng nó nghe tiếng khàn khàn kêu đằng xa:
- Bọn bây mần chi đó?
Ặc ặc… hả! Tiếng ai đó nhỉ! Bà Bảy!
- Á chết!
Thằng Tèo kêu cả bọn:
- Chạy thôi mau lên, bà Bảy về rồi.
Thế là cả lũ náo loạn co giò co cẳng chạy loạn xạ, con Bé Mai sợ quá còn vứt lại mớ khoai hì hục đào từ sáng tới giờ để bỏ của chạy lấy người…Chạy… Chui… Chạy… mấy đứa vẫn cứ lì, vứt lại thì tiếc lắm, mất công từ sớm tới giờ, thế là vẫn ì ạch xách theo túi khoai mà chạy.
Chạy bạt mạng, phóng như tên lửa, bây giờ chúng cũng mới biết được cái tài của mình có lâu năm mà giấu, giỏi “chạy”.Vèo.. cả lũ hết cả hơi, cuối cùng cũng tới tận nơi bãi chăn bò. Cả mấy đứa hét lên trong niềm vui sướng.
- Zê! Zê! Thoát rồi, thoát rồi bay ơi.
- Hú hồn! Sợ quá bây ơi.
Thằng Tèo nói với giọng khẩn cấp:
- Mau mau, giấu khoai đi, mau lên, bà Bảy kêu người ra đây tìm bọn mình bây giờ. Giấu đi, bị bắt là chết cả lũ đấy!
Cả chín đứa, chạy nhanh đi giấu khoai vào bụi cỏ rậm rồi ngồi, nằm lăn ra đống cỏ.
Đứa nào cũng thở hổn hển hồng hộc như người đang hấp hối, đứa nào đứa nấy đổ hết cả mồ hôi. Con Cọt vừa thở vừa nói:
- Tau sợ lắm rồi bây ơi, chắc tau trừa đến tận già luôn, bữa sau có mà cho tau tiền tau cũng không đi ăn trộm thế này nữa đâu.
Thằng Tí:
- Ừ, đúng rồi đó, cũng may mà chạy nhanh, nếu mà bị bắt không biết bọn mình thế nào nhỉ!
Cả đống đứa cứ xuýt xoa:
- Hù! Có tiền ăn xôi, mà đánh đổi cả tính mạng thế này thì…
Rồi con Tẹt mặt cũng buồn buồn nói:
- Bây ơi, bọn mình làm thế này thì hư lắm, nhìn bà Bảy tội lắm bay ạ, khi nãy tau nhìn thấy bà chạy theo bọn mình, nhìn mà thương quá, bọn mình đào, bới, vườn khoai của bà cũng nhiều lắm đó!
Cả bọn đứa nào cũng có vẻ hối hận : Ừ! tau cũng thấy thế, tội bà nhỉ? Do thằng Tèo chủ mưu hết đó, thôi cũng xong rồi, bọn mình biết lỗi lần sau đừng làm như rứa nữa.
- Ừ thôi chết, mau đi thả bò cho ăn, gần trưa rồi dàng (buộc) từ sáng tới giờ rồi, khoai cứ giấu đó, để trưa trưa bọn mình lén mang về.
Thế là cả bọn lại cười đùa thả bò cho ăn, mấy đứa thi nhau cưỡi trên lưng , có đứa gan còn nằm ngủ trên lưng bò, những con châu chấu cào cào nhảy tùm lum từ chổ này sang chổ khác, con Tẹt, con Mai thi nhau bắt ngã lăn quay… Rồi thì cũng đến trưa, mấy đứa lại buộc bò ở những nơi bóng râm, để về nhà ăn cơm đến chiều lại đi thả cho ăn, hôm nay là chủ nhật nên cái bang được đi chăn bò cả ngày.
Thằng Tí dẫn mấy đứa mang những túi khoai lén lút, lủi thủi đi về theo con đường tắt trong làng, vòng lên tận đỉnh rồi lại đi về theo hướng sau nhà, cả bọn gom lại một bì để đựng rồi phân cho thằng Tèo với thằng Cò lúc nào mang ra chợ làng khác để bán, ai hỏi thì bảo đi bán cho mẹ. Kế hoạch như vậy là xong xuôi, chỉ chờ bán được là có tiền để ăn xôi rồi, nghĩ đến cảnh đấy đứa nào cũng vui vui, thích thích, nhưng hôm nay cả bọn ” cái bang chăn bò” thấy việc làm này chẳng khí phách anh hùng tí nào cả, tự hứa với lòng mình đây là lần đầu tiên lại là lần cuối tổ chức một phi vụ lớn như thế này. Lúc đi về mặt mày đứa nào cũng lấm lem toàn là đất, áo quần thì bẩn te tua, thằng Tủn còn bị rách quần… Cả bọn cười hì rồi tạm biệt nhau đứa hướng chạy về nhà, chiều còn hẹn nhau đi bắt cào cào châu chấu mang về cho chú Năm nuôi cá. lúc về thằng Vạc còn nói với theo thằng Tèo:
- Chiều nhớ mang mấy củ khoai đi nướng nhé!